Tác giả: Hoàng Kim, Trần Ngọc Ngoạn, Võ Văn Quang,
Nguyễn Thị Lệ Dung, Nguyễn Phương, Hoàng Long, Đào Trọng Tuấn, Nguyễn
Minh Cường, Trần Công Khanh, Nguyễn Văn Bộ, Hernan Ceballos, Manabu
Ishitani.
Nguồn: Trong sách Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn, Trung tâm
Khuyến nông Quốc gia. Diễn đàn Khuyến nông và Nông nghiệp lần thứ 18.
Chuyên đề:Một số giải pháp phát triển sắn bền vững. Tây Ninh ngày
26-8-2013, trang 58-83.
Địa chỉ liên hệ: 1)Trường Đại học Nông Lâm TP Hồ
Chí Minh (NLU), Linh Trung, Thủ Đức,TP. Hồ Chí Minh; Website:
http://cayluongthuc.blogspot.com http://foodcrops.vn; Email:
hoangkim@hcmuaf.edu.vn, 2)Trường Đại học Nông Lâm Thái Nguyên (TUAF), xã
Quyết Thắng, thành phố Thái Nguyên; http://www.tuaf.edu.vn/ 3)Viện Khoa
học Kỹ thuật Nông nghiệp Miền Nam (IAS), 121 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1,
Thành phố Hồ Chí Minh; http://www.iasvn.org.vn 4)Viện Khoa học Nông
nghiệp Việt Nam (VAAS), Văn Điển, Thanh Trì, Hà Nội,
http://www.vaas.org.vn 5)Trung tâm Quốc tế Nông nghiệp Nhiệt đới (CIAT),
A.A. 6713 Cali, Colombia http://www.ciat.cgiar.org
Tóm tắt
Giống sắn KM 419 được chọn tạo từ cặp lai BKA900 x [KM 98-5 x KM98-5]
tại Trung tâm Nghiên cứu Thực nghiệp Nông nghiệp Hưng Lộc, Viện Khoa học
Kỹ thuật Nông nghiệp Miền Nam (IAS) năm 2003. Việc khảo sát tập đoàn,
so sánh, khảo nghiệm, nhân và trình diễn giống được thực hiện bởi Trường
Đại học Nông Lâm thành phố Hồ Chí Minh và Mạng lưới Sắn Việt Nam. Giống
sắn KM 419 có đặc điểm: thời gian sinh trưởng 7-10 tháng, năng suất củ
tươi 36,9 tấn / ha, hàm lượng tinh bột 28,3%, năng suất tinh bột 10,4
tấn /ha, (so với KM94 đạt năng suất củ tươi 29,3 tấn/ ha, hàm lượng tinh
bột 28,2 %, năng suất tinh bột 8,2 tấn/ ha). Giống sắn KM419 cây cao
vừa phải, thân thẳng, tán gọn, nhặt mắt, lá xanh đậm, ngọn xanh, cọng
phớt đỏ, dạng củ đồng đều, thịt củ màu trắng, thích hợp với chế biến và
thị trường; nhiễm nhẹ đến trung bình bệnh cháy lá. Giống sắn KM419 được
phát hiện từ đánh giá nguồn gen 37.210 hạt giống sắn lai hữu tính tại
Việt Nam, 24.073 hạt giống sắn nhập nội từ CIAT, 38 giống sắn tác giả
nhập nội, 31 giống sắn địa phương. Giống sắn KM 419 hiện được trồng ước
trên 8.000 ha ở các tỉnh Tây Ninh, Đồng Nai, Bình Phước, Bình Dương,
Ninh Thuận, Đắk Lắk, Kon Tum, Bắc Thái, Yên Bái, … Mondunkiri, Kratie,
Kampong Cham. Giống KM419 được nông dân các địa phương ưa chuộng và phát
triển nhanh trong sản xuất với tên gọi sắn giống cao sản siêu bột Nông
Lâm.
Tham khảo thêm tại: http://cayluongthuc.blogspot.com/2013/09/ket-qua-chon-tao-va-phat-trien-giong.html
Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013
Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013
GIỚI THIỆU CÂY MÈ (CÂY VỪNG)
-Tên gọi khác: Cây
vừng, Hồ Ma (vị thuốc)
-Tên tiếng Anh: Sesame, Semsem, Gingelly
-Tên khoa học: Sesamum indicum L.
1. Nguồn gốc
Cây mè có tên khoa học là (Sesamum
indicum Linn). Nguồn gốc có từ Châu Phi. Có nhiều ý kiến cho rằng Ethiopia là nguyên sản của giống mè trồng hiện nay. Tuy nhiên cũng có ý kiến cho
rằng vùng Afghan - Persian mới là nguyên sản của các giống mè trồng. Mè là loại
cây có dầu được trồng lâu đời (khoảng 2000 năm trước công nguyên). Sau đó được
đưa vào vùng tiểu Á (Babylon) và được di về phía tây - vào châu Âu và phía nam
vào châu Á dần dần được phân bố đến Ấn Độ và một số nước nam Á Trung Quốc. Ấn
Độ được xem như là trung tâm phân bố của cây mè. Ở Nam Mỹ, mè được du nhập qua từ Châu Phi sau khi
người Âu Châu khám phá ra ở Châu Mỹ vào năm 1492 (do Chritophecoloms người Bồ
Đào Nha và Tây Ban Nha) đem mè đi bán.
2. Phân Loại
Trên thế giới, mè được trồng là Sesamun
indicum Linn. có số lượng nhiễm sắc thể 2n = 26, ngoài ra còn có S.
Capennsen, S. alanum, S. chenkii, S. laniniatum có 2n = 64.
Mè có nhiều giống và nhiều dòng,
khác nhau về thời gian sinh trưởng, màu sắc của hạt và dạng cây.
Một giả thuyết cho rằng có một đoàn
du khảo của Liên Xô đi khắp thế giới đã thu được 500 mẫu, chia ra 111 dạng khác
nhau nhưng nói chung hiện nay phân loại mè dựa vào một số đặc tính thực vật như
sau:
- Thời gian sinh trưởng: phân loại
giống có thời gian sinh trưởng dài ngày (trên 100 ngày) hoặc giống sinh trưởng
ngắn ngày (dưới 100 ngày). Cách phân loại này rất quan trọng khi chọn giống để
luân canh với cây trồng khác như lúa, bắp, đậu, khoai...
- Số khía trên trái mè: phân loại
các giống mè bốn khía, sáu khía, tám khía, phân loại này dùng để chọn cỡ hạt
nhỏ lại.
- Trái bị nứt khi thu hoạch hay
không bị nứt: phân loại này giúp cho việc thu hoạch được đồng loạt hay không vì
những giống không nứt trái khi thu hoạch không bị nứt hạt.
- Màu hạt: đây là cách phân loại phổ
biến nhất. Phân biệt hai loại mè:
Mè đen (Sesamun indicum L.),
Mè vàng (Sesamun orientalis L.),Mè trắng và mè đỏ nâu.
Mè đen cho màu có phẩm chất tốt và
hàm lượng dầu cao hơn mè trắng (nhất là mè đen một vỏ), mè đen có giá trị xuất
khẩu cao hơn mè trắng.
Vỏ hạt phân biệt mè một vỏ với mè
hai vỏ, vì mè một vỏ cho dầu cao hơn mè hai vỏ.
Ngoài các cách phân loại trên, người
ta còn phân loại mè theo thời vụ trồng, số hoa ở nách lá, sự phân cành trên thân.
Một số giống được trồng phổ biến
hiện nay:
* Nhóm
mè vàng
- Mè vàng An Giang: trổ hoa 30 ngày
sau khi trồng phân cành ít (2-3 cành trên cây), thân màu xanh, chiều cao khoảng
80cm, thời gian sinh trưởng ngắn, khoảng 85 ngày. Năng suất bình quân 1,2 tấn/ha,
giống này có sáu hoa, trái có tám khía, trồng phổ biến ở vùng Châu Phú (An
Giang).
- Mè vàng Miền Đông: trổ hoa 30 ngày
sau khi trồng, phân cành trung bình (4 cành/cây), thân màu xanh đậm, chiều cao
thấp (70 cm), thời gian sinh trưởng ngắn (80 ngày), năng suất khá cao (1,5
tấn/ha). Giống trồng phổ biến ở Đồng Nai, Sông Bé trên vùng đất cao, trái có
bốn đến tám khía.
- Mè vàng Cồn Khương: Trổ hoa ngày
thứ 35 sau khi trồng, phân cành 4-6 cành/cây), chiều cao 90 cm, thời gian sinh
trưởng 75 ngày, năng suất 1,4 tấn/ha. Trồng phổ biến ở Cồn Khương (Cần Thơ),
trái có bốn đến sáu khía.
* Nhóm
mè đen:
- Mè đen Trà Ôn: trổ hoa ngày thứ 35
sau khi gieo, phân cành nhiều (4-6 cành/cây), chiều cao 90 cm, thời gian sinh
trưởng 95 ngày, năng suất khá cao (1,4 tấn/ha). Trồng phổ biến ở Trà Ôn (Vĩnh
Long), trái có từ 4 đến 6 khía.
- Mè đen Campuchia: nhập từ Ấn Độ,
phân cành rất nhiều, có cả cành cấp hai mang trái, chiều cao từ 90 - 100cm,
thời gian sinh trưởng 100 ngày, năng suất cao nhất trong các giống (1,6 tấn/ha),
tuy nhiên hạt có nhiều màu sắc khác nhau (có cả đỏ, trắng, nâu), rất khó khi
chọn hạt để xuất khẩu.
- Mè đen 2 vỏ Bình Thuận: có nguồn
gốc từ Bình Thuận, số nhánh trên thân
từ 2 – 4 nhánh; trên thân có lông màu trắng nhỏ và ít; thời gian ra hoa từ 25 –
27 ngày sau trồng; thời gian sinh trưởng khoảng75 - 81 ngày sau trồng;Năng suất có thể đạt được
1,4 tấn/ha.
* Nhóm
mè trắng:
Giống
vừng V6: Thời gian sinh trưởng 75 – 80 ngày. Trồng được 2 vụ trong năm. Hàm lượng
dầu trong hạt 52% cao hơn hai loại vừng đen và vừng vàng. Năng suất trung bình
8 – 10 tạ/ha, thâm canh cao đạt 13 – 14 tạ/ha.
3. Công dụng và giá trị kinh tế.
3.1. Công dụng
a. Hạt mè.
- Được sử dụng rất phổ biến để chế biến nhiều dạng thức ăn (kẹo mè, chè
mè...). Trong dân gian, còn dùng mè để nấu cháo (nếp với mè) cho người mẹ cho
con bú rất tốt.
b. Dầu mè
- Tiêu thụ nhiều nhất, dầu mè rất tốt, khác với các loại dầu khác là
không bị oxy hóa nên nên không chuyển thành mùi khó chịu. Vì trong mè có chứa chất
sesamol, ngăn cản quá trình oxy-hóa.
Trong kỹ nghệ, dầu mè sử dụng để bôi trơn máy móc cao cấp: máy bay, máy
dùng trong khoa học kỹ thuật, dầu dùng để pha sơn, pha vecni rất tốt vì có màu
láng bóng.
Trong y học, dùng để làm thuốc viên con nhộng. Dầu mè còn dùng trong mỹ
phẩm, ở Ấn Độ, người ta còn dùng dầu mè để bôi vào tóc cho bóng mượt.
3.2. Giá trị dinh dưỡng.
Mè có giá trị dinh dưỡng cao, trong hạt mè có chứa: 45 - 55% dầu, 19 -
20% Protein, 8 - 11% đường, 5% nước, 4 - 6% chất tro. Thành phần axit hữu cơ
chủ yếu của dầu mè là 2 loại acid béo chưa no sau:
- Axit oleic (C18 H34 O2): 45,3 - 49,4%.
- Axit linoleic (C18 H32 O2): 37,7 - 41,2%.
Nếu so sánh hàm lượng acid amin có trong bột mè và trong thịt, ta
thấy các acid amin có trong bột mè gần tương đương với acid amin có trong thịt.
Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013
Giới thiệu giống đậu xanh
Cây đậu
xanh (Mungbean, Green bean) có tên khoa học Vigna radiata (L) là cây đậu đỗ
quan trọng đứng hàng thứ ba sau đậu nành và đậu phụng (2 loại cây công nghiệp
ngắn ngày). Đậu
xanh có 2 nhóm giống: Nhóm giống địa phương và nhóm giống cải tiến.
Nhóm giống địa phương:
Là những giống đã được trồng từ lâu đời ở nước ta. Tên giống thường căn cứ vào
màu sắc và dạng hạt.
Ví dụ: đậu
mốc (vỏ hạt mốc), đậu da tre (hạt màu da tre), đậu tiêu (hạt nhỏ như hạt tiêu),
đậu mỡ (hạt bóng mỡ). Những giống hạt mốc thường nhỏ nhưng phẩm chất ngon. Hạt
đậu mỡ to hơn, năng suất cao hơn đậu mốc nhưng phẩm chất kém, giá trị thương
phẩm thấp. Điểm nổi bật là các giống địa phương đều thuộc nhóm năng suất thấp,
không chịu phân, dễ lốp đổ.
Nhóm giống cải tiến:
Là những giống nhập nội trong thời gian gần đây hoặc những giống lai tạo trong
nước từ các nguồn gen bố mẹ có đặc điểm nông học tốt.
Đặc điểm sinh trưởng quan trọng là
tầng quả thường vượt trên tầng lá vì vậy dễ chăm sóc quả và dễ thu hái. Trong
sản xuất hiện nay, nhóm giống cải tiến đang được phổ biến nhanh với các giống
như ĐX.044, No.9, VN.93.1, T135, HL89-E3 và
V94-208...
Thực tế sản xuất đậu xanh cho thấy
rằng: Muốn đậu xanh trở thành cây kinh tế, nhất thiết phải sử dụng các giống
cải tiến trên. Chọn giống đậu xanh cũng còn cần phải căn cứ vào mục đích sử
dụng. Đậu để làm giá đỗ, yêu cầu giống có hạt nhỏ, kích thước hạt đồng đều, sức
sống của hạt khoẻ. Đậu làm hàng xáo và các chế biển khác chỉ cần có năng
suất cao, chất lượng hạt ngon, bở để dễ
chế biến.
Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013
GIỚI THIỆU CÂY ĐẬU XANH
Sơ lược về cây đậu xanh:
Tên khoa học: Vigna radiata(L) R. Wilczek
Đậu xanh (Vigna radiata) thuộc loại cây thân thảo mọc đứng.
Lá mọc kép 3
lá chét, có lông hai mặt.
Hoa màu vàng
lục mọc ở kẽ lá.
Quả hình trụ
thẳng, mảnh nhưng số lượng nhiều, có chứa hạt hình tròn hơi thuôn, kích thước
nhỏ, màu xanh, ruột màu vàng, có mầm ở giữa.
Nguồn gốc:
Đậu xanh
có nguồn gốc từ Ấn Độ và Trung Á , phân bổ chủ yếu ở các vùng nhiệt đới và á
nhiệt đới, là cây trồng khá quen thuộc ở Châu Á và rất phổ biến ở nước ta. Cây đậu xanh có
khả năng thích ứng rộng, chịu hạn khá và có thể thích nghi với các vùng có điều
kiện khắc nghiệt. Khu vực Đông và Nam Châu Á, cây đậu xanh được trồng nhiều ở
các quốc gia như: Ấn Độ, Pakistan, Bangladesh, Sri Lanka, Nepal Trung Quốc,
Thái Lan, Philippin, Miến Điện, Inđônexia; hiện nay đã được phát triển tại một
số quốc gia ở vùng ôn đới, ở Châu Úc, lục địa Châu Mỹ.
Đặc điểm thực vật học cây đậu xanh:
- Rễ: Gồm 1 rễ cái và các
rễ phụ. Đất xốp thoáng rễ có thể mọc sâu đến 40 cm, nhờ đó cây chịu hạn tốt
hơn. Rễ đậu xanh chịu hạn khá nhưng chịu úng rất kém, nhất là cây còn nhỏ ( 0 –
25 ngày sau gieo). Từ 15 ngày sau khi gieo, rễ đã có nốt sần hữu hiệu cho cây.
- Thân:
Cao 40 – 80 cm. Chiều cao thân phụ thuộc giống và cách trồng. Trong điều kiện
bón phân, chăm sóc tốt, đậu càng cao cây cho năng suất càng tốt ( nếu không bị
đỗ ngã).
- Lá:
Khi mới mọc, cây có 2 lá đơn nhỏ, sau đó là các lá kép. Mỗi lá kép có 3 lá đơn. Các lá ở ngọn cần thiết để
nuôi trái và hột nên phải được chăm sóc kỹ để ngừa sâu bệnh. Hai lá đơn đầu
tiên dễ bị dòi đục thân tán công nên cũng cần xịt thuốc kịp lúc.
- Hoa: Từ 18 – 21 ngày sau khi
gieo, đậu xanh đã bắt đầu có nụ hoa nhưng nụ còn rất nhỏ, nằm khuất trong vảy
nhỏ ( gọi là mỏ chim ) ở các nách lá. Nụ hoa phát triển từ các chùm hoa, có 16
– 20 hoa nhưng thường chỉ đậu 3 – 8
trái. Hoa nở từ 35 – 40 ngày sau khi gieo.
- Trái: Từ lúc nở, trái bắt
đầu phát triển và chín sau 18 – 20 ngày. Trái non màu xanh, nhiều lông tơ, khi
chín có màu nâu đen hay vàng và ít lông.
- Hạt: Các giống thường có
hạt màu xanh mỡ ( bóng ) hay mốc( có những giống hạt vàng, nâu hay đen), 1000
hạt nặng 30 – 70 g. Các giống hạt xanh bóng, có trọng lượng 1000 hạt nặng hơn
55 (g) thích hợp để xuất khẩu. Hạt đậu xanh có nhiều giá trị dinh dưỡng. Trong
1 hạt có 24 % protein, 2 – 4 % chất béo, 50 % đường bột, nhiều sinh tố B và P.
Đặc điểm sinh trưởng và phát triển
của đậu xanh:
Đậu
xanh là một loại cây thực phẩm ngắn ngày có khả năng thích ứng rộng trên nhiều
vùng, miền khác nhau, thời gian sinh trưởng chỉ khoảng 65- 70 ngày.
Tại
miền Đông Nam Bộ và Tây Nguyên đậu xanh có thể canh tác trong 3 vụ chính là Hè
Thu (tháng 5 – 8), Thu Đông (tháng 5 – 11), Đông Xuân (giữa tháng 11 – 2).
Sinh trưởng của đậu xanh gồm 4 thời kỳ sau:
1. Thời kì mọc:
Nếu gặp
điều kiện thuận lợi, đậu xanh có thể mọc đều khoảng 3 - 4 ngày sau gieo. Hạt
đậu xanh nhỏ (Trọng lượng 1.000 hạt chỉ đạt 50 - 65 g) nên hạt nảy mầm nhanh và
thời gian này phụ thuộc chủ yếu vào điều kiện hút nước của hạt.
Hạt mọc,
khi xuất hiện 2 lá đơn mọc đối (lá đầu tiên là 2 lá đơn mọc đối, các lá sau là
lá kép có 3 lá chét). Đậu xanh là cây ưa ấm, nhiệt độ thích hợp cho đậu nảy mầm
phải trên 200C, độ ẩm đất khoảng 75 - 80%.
2. Thời kì cây con:
Từ khi
mọc đến khi cây bắt đầu có hoa là khoảng 30 – 35 ngày . Ở giai đoạn đầu, đậu
xanh cần dinh dưỡng (N, P, K) để hoàn thiện thân lá và bộ rễ, giai đoạn khoảng
trên dưới 30 ngày (trước và sau ra hoa) cây đậu xanh có thể tự dưỡng nhờ vi
khuẩn cố định đạm ở nốt sần.
Sự hình
thành nốt sần: bắt đầu từ khi cây đậu đã hình thành lá chét, cho đến khi ra hoa
(khoảng 20 -30 ngày sau gieo) là nơi cố định đạm, nhờ có nốt sần, đậu xanh
không cần bón nhiều phân đạm. Cần tác động các biện pháp kỹ thuật như: bón
phân, phòng trừ sâu bệnh tạo điều kiện cho nốt sần hình thành sớm và nhiều.
Thời kì
cây con đậu xanh sinh trưởng chậm. Các biện pháp kỹ thuật canh tác tạo điều
kiện cho cây sinh trưởng thuận lợi và nhất là cần phải tránh sâu bệnh làm chết
cây sẽ làm giảm mật độ cây thu hoạch do đó làm giảm năng suất.
3. Thời kì ra hoa – thu lần 1:
Thời gian khoảng 20 ngày
Quá
trình nở hoa: Đậu xanh có thời gian ra hoa
kéo dài và không có đợt hoa rộ rõ rệt như ở lạc và đậu tương. Thời gian ra hoa
kéo dài và quả phát dục nhanh (từ khi hoa nở đến quả chín chỉ khoảng 15 - 17
ngày) nên đậu xanh phải thu nhiều lần - đây là nhược điểm của đậu xanh vì công
thu hoạch cao.
Vị trí hoa
và quả đậu xanh: Hoa đậu xanh mọc thành chùm hoa tự, mỗi hoa tự có thể
có 10 - 15 hoa, nhưng chỉ đậu khoảng 2 - 5 quả chín cho thu hoạch. Hoa tự mọc ở
nách lá. Những giống cải tiến hiện nay có đặc điểm quan trọng là: cuống hoa tự
ở vị trí thấp dài hơn cuống hoa tự ở vị trí cao nên các hoa và quả đậu xanh tạo
thành tầng quả vượt lên trên tầng lá. Đặc điểm này rất có lợi cho chăm sóc và
thu hoạch.
Sinh trưởng thân lá: Thời kì
này, cùng với quá trình ra hoa, kết quả là sự sinh trưởng mạnh của các bộ phận
sinh dưỡng (cây tăng nhanh chiều cao thân và cành do đó số lá, diện tích lá
cũng tăng nhanh). Lượng chất khô tích luỹ trong thời kì này là lớn nhất, cho
nên thời kì này cũng đòi hỏi nhiều dinh dưỡng nhất cho cây phát triển.
4. Thời kì thu hoạch:
Từ thu lần 1 đến thu hết: Thời gian
khoảng 10 - 20 ngày. Thời gian của thời kì này phụ thuộc vào số lần thu hái và
khoảng cách giữa 2 lần thu. Các giống địa phương thường phải hái ngay khi chín,
nếu thu hái không kịp quả dễ bị tách vỏ, văng hạt nên thường phải thu hái hàng
ngày hoặc cách 1 ngày (cách nhật).
Giống cải tiến thường có vỏ quả dầy,
khi chín khó tách vỏ hơn nên khoảng cách giữa 2 làn thu khoảng 3 - 5 ngày. Đặc
điểm này đã giảm nhiều công thu hái. Kéo dài thời gian thu hoạch và tăng số lần
thu hái là một khâu kĩ thuật cơ bản tăng năng suất đậu xanh.
Muốn tăng số lần thu hái, cần phải duy
trì bộ lá xanh. Nếu bộ lá tàn sớm thì sẽ giảm số lần hái, thời gian này bị rút
ngắn và sản lượng các lần hái sau cũng kém.